Chapter 4: Vợ chồng cãi lộn, con cu giảng hoà
Khoảng thời gian vợ bỏ đi đúng là chán thật, em có nt cho vợ là anh nấu cơm sẵn chờ em qua ăn nhưng thật ra em có nấu đâu, toàn đi ăn ngoài, quần áo thì gom lại quăng vô máy giặt, nhà cửa tự lau, tối 10h sau khi nt cho vợ xong lại thấy nhớ, nhớ xếp hình đó các thím à, bèn lên mạng down mấy phim jav vừa xem vừa bắt con sóc bỏ lọ. Cuộc sống không vợ của em cứ thế kéo dài khoảng gần 10 ngày thì đến một hôm sáng chủ nhật thì nhận đc tn của vợ.
Vợ: Nộp đơn ly dị chưa? (xưng hô ko vai vế vậy đóa, em ức lắm nhưng thôi nhịn)
Em: Anh xé nó rồi.
Vợ: Tại sao xé?
Em: Anh không muốn mất em, ngày nào anh cũng mong em trở về, về với anh nhé em!
Vợ: Ông đừng có nhiều lời nữa, ngày nào tui cũng nghe mấy câu này nhức óc wa', tui đã nói là ko còn tình cảm với ông mà, để tui tự viết tờ khác kêu bé em qua đưa ông ký rồi tui tự đi nộp cũng đc.
Em: Vậy là hết thật rồi hả em! Sao e ko cho a cơ hội lần nữa?
Vợ: Tui suy nghĩ nhiều lắm rồi, đêm nào tui cũng đọc mấy tin nhắn của ông hết, đọc xong tui lại khóc, tại sao ông lại làm tui khóc nhiều thế cơ chứ, tui làm gì sai mà ông nỡ đối xử với tui như vậy?
Em: Anh xin lỗi em! Là do anh không tốt làm em buồn! Hãy cho anh một cơ hội lần nữa đi em, anh hứa là em bảo gì anh nghe nấy, tối nào a cũng về với em, chuyện ăn nhậu, đá banh anh bỏ hết rồi, hãy cho anh một cơ hội đi em?
Vợ: Không cơ hội gì hết, tối tui nhờ con bé em ghé qua, à không! Tui tự qua đưa đơn ông kí , tiện thể ông gom lại những đồ dùng của tui luôn đi, tối tui kêu taxi chở về.
Em: Uhm! (năn nỉ ko đc, em nhắn đại uhm cho xong chuyện)
Trưa hôm đó em ko có nt kêu em nó ăn trưa như mọi ngày, nằm trên salon suy nghĩ về việc vợ mình quyết ly dị, việc này làm em khá bất ngờ vì trong thời gian vợ về nhà ba mẹ, ngày nào em cũng hỏi han tình hình vợ qua con bé em, con bé nói mấy ngày đầu chị cầm đt lên đọc tin nhắn rồi nằm trên giường hay khóc thầm lắm, mấy món kfc, vị tiềm… mà anh mua chị đều ăn hết, ăn một cách ngon lành. Vợ em nó còn tình cảm thì sao lại ly dị dc cơ chứ mà vợ em thì sống tình nghĩa lắm ko dễ dàng bỏ em như vậy đâu, sau một hồi vắt trán suy nghĩ thì em nghĩ chắc là nó hù mình thôi… Vì vậy em bày mưu…
Ăn trưa xong em làm một giấc tới chiều, lau dọn nhà cửa sạch sẽ, gọn gàng để cho vợ thấy chồng mình đảm đang, giỏi như thế nào,làm xong việc nhà em tắm rửa xịch nước hoa thơm tho ngồi coi tv đợi vợ đến.7h35 tối! tiếng chuông cửa ríu rít vang lên, em vui lên như là trống đánh tan học, tắt mẹ cái tv, lật đật mặt cái quần dài vào mà mặc hoài ko vô, em vứt mẹ đó phóng như bay với vận tốc 100km/h xuống dưới nhà, ra mở cửa thấy vợ mình, à không là một nàng tiên lấp ló làm em mừng như lần đầu Bác Hồ đến thăm nhà, như được Obama mời rủ đi massage, rồi xếp hình phê lòi với Maria Ozawa thần thánh. Trong cơn CDSHT, em không quên mời em nó vào nhà một cách lịch sự:
Em: Mời người đẹp vào nhà chơi!
Vợ: Ông đừng có nói đùa kiểu đó, muốn tán tỉnh tôi à! Còn lâu
Em: Tối nay người đẹp ghé nhà làm tại hạ hãnh diện quá, ghé có việc chi vậy? (biết nhưng vẫn giả bộ)
Vợ: Tui không có giỡn với ông nha, đọc xong rồi kí tên đi (em nó vừa nói vừa rút tờ giấy ly dị đưa em)
Em đọc sơ qua tờ giấy ly dị rồi đăm chiêu
Em: Nhà anh không có viết sao kí đây em?
Vợ: Vậy anh chạy ra đầu ngõ mua về kí đi, lẹ tui còn đi công chuyện!
Em: Đi đâu vậy người đẹp?
Vợ: Ông hỏi chi! À, tôi đi chơi với bạn trai, đc chưa!
Em: Hehe! Không biết thằng nào may mắn đc đi chơi với người đẹp vậy ta! (Em vừa nói vừa cười, rồi nghĩ thầm đệch mợ dám xạo với ông à, hơn cả tuần nay nằm ngủ trong nhà mà còn bày đặt chém)
Vợ: Ông nói nhiều quá, chạy ra mua cây viết lẹ đi!
Vừa nói xong em nó cởi cái áo khoác ra, ôi má ơi! Hôm nay em nó mặc bộ đầm màu trắng ngắn ngủn chưa tới đầu gối, phần trên có miếng xẻ ở giữa làm hiện lên phần trũng của đồi A1, A2, kèm theo đó là mùi hương nước hoa tỏa ra làm em phê hơn bao giờ hết , chưa kịp hưởng ướng cơn phê em nó bỗng đứng dậy tới tủ lạnh lấy chai nước suối ra uống , lúc em nó quay trở ra, dưới ánh đèn sáng trưng của phòng khách, những đường cong chết người, làn da trắng mịn hiện ra làm "thằng cu" ngoắc ngoắc đứng dậy chào cờ đòi khởi nghĩa, trong lúc em nó ngồi xuống, em lén nhìn thấy hôm nay nó mặc sịp màu vàng, rồi tự nhiên trong đầu em lại nhớ đến câu ca dao mà ông bà ta đã dạy:
"Bướm vàng đậu trái mù u
Vợ chồng cãi lộn, con… cu giảng hòa"
Một ý nghĩ lóe sáng hiện lên trong đầu em (thật ra cái này em nghĩ ra từ hồi chiều rồi ), em vội nói với em nó:
Em: Nãy giờ anh giỡn với em đó, mà em quyết định kĩ chưa?
Vợ: Tôi suy nghĩ kĩ lắm rồi, anh mua viết kí lẹ đi để tôi về! (Vừa nói xong mắt em nó ngấm lệ)
Em: Uhm! Viết anh để trên phòng ngủ đó, em lên phụ anh bưng đồ em xuống rồi anh kí luôn cho. (Em vừa nói vừa giả bộ buồn )
Sau khi em nó vào phòng ngủ, em đóng sập cửa lại! vợ nó la lên: "Anh làm gì đó!", em không nói gì hết, tắt đèn phòng rồi bất ngờ hôn em ấy, bị hôn bất ngờ em nó đờ người ra rồi một lúc sau đẩy em ra định mở cửa chạy ra khỏi phòng, nhưng em đã nhanh tay ôm lấy em nó quăng lên giường, đè xuống cưỡng hôn tiếp…
Đang hôn ngon lành, bỗng em nó dùng hết sức đẩy em ra rồi một tiếng "bốp" vàng lên và sau đó thì vừa chửi vừa khóc: "Thả tôi ra, đồ dâm tiện… @#$%^&" em nó chưa kịp chửi xong em bất ngờ hôn tiếp đồng thời 2 tay em giữa chặt 2 tay em nó. Sau một hồi hôn mãi mê, em luồn tay xuống xoa xoa khắp vùng lưng, đồng thời vẫn tiếp tục dùng lưỡi múa máy trong miệng em nó, lúc này em nó từ trạng thái chống cự chuyển sang thả lỏng ……………………………… 2 bên cứ thế giằng co được khoảng 15p thì một phát súng vang lên, đạn của em đã bay khỏi nòng tiến thẳng phía sâu bên trong hầm kèm theo đó là tiếng rên "A...a..a..a.. của 2 bên. Sau cuộc chiến nãy lửa, 2 bên mệt nhừ lăn nằm ra ngủ tới sáng…
Chapter 5: không đề
Chiều hôm đó em bắt chiếc taxi qua chở vợ về, ngồi trên xe mà vợ cứ tựa đầu vào vai em cười thỏ thẻ, uhm! Em nó giờ chắc vui sướng và hạnh phúc lắm, còn em nghĩ đến việc đón vợ về nhà mà lòng nặng trĩu, không biết thời gian sắp tới em nó sẽ đối xử với em như thế nào nữa. Thôi kệ, chuyện gì tới nó sẽ tới! Chiếc taxi rồi cũng đến nhà, em giúp vợ đem đồ đạc lên trên phòng rồi làm một giấc tới gần 6h30 thì có tiếng lay dậy
Vợ: Anh! Anh ơiiiiiii… (móa nghe ngọt xớt )
Em: Gì vậy em?
Vợ: Dậy ăn cơm!
Em: Thôi để anh ngủ chút nữa đi, anh mệt lắm!
Vợ: Dậy đi! Thức ăn em nấu nhiều lắm (em nó vừa nói vừa nắm vai lay em)
Em: Uhm, để anh rửa mặt cái đã.
Ngồi xuống bàn ăn, hiện lên trước mắt em toàn là các món ngon mà mình chưa bao giờ thấy em nó làm, không ngờ con này giỏi nấu ăn phết, chắc 10 ngày ở nhà mẹ tranh thủ học nấu ăn đây mà . Công nhận hôm nay em nó nấu ngon thật, em ăn mà muốn căng cả cái bụng, vừa ăn xong thì em nó hỏi:
Vợ: Thức ăn có ngon không anh?
Anh: Ngon lắm! Công nhận vợ anh nấu ăn giỏi thật, lại đảm đang nữa (nịn nó )
Em nó cười tít mắt rồi hỏi em tiếp
Vợ: Vậy anh có muốn ngày nào cũng ăn ngon không?
Em: Uhm! Muốn, vợ anh nấu ăn là số 1 (nịn tiếp)
Vợ: Uhm, muốn vậy thì anh phải làm chồng ngoan nha, rồi không được làm em buồn nghe chưa? (móa! nghe sao mặn chát quá )
Em: ờ! (em trả lời cho xong chuyện)
Ăn xong thì em lên phòng coi tv rồi tắm rửa, xong lại leo lên giường lướt voz như mọi khi . Còn em nó thì rửa chén, dọn dẹp, lau nhà… đúng mẫu là vợ ngoan hiền luôn . Tối trước khi còn được em nó massage nữa chứ, hehe! Tới lúc này em chợt nghĩ ra con này nó hù mình thôi, chứ làm gì có chuyện nó ràng buộc, bắt chiều nó chứ, chỉ thấy nó toàn chiều mình ko à . Nhưng chuyện éo ai ngờ đc!
8h sáng hôm sau (em xin nghỉ làm 1 tuần luôn, nên ngày này ko có đi làm), sau khi dùng buổi sáng thì vợ nó hỏi:
Vợ: Anh! Em hỏi anh phải nói thật nha, không đc giấu em điều gì đó
Em: Uhm! Em cứ hỏi đi (vừa nói mà lòng em bất an, sợ nó điều tra ra quá khứ của em… )
Vợ: Trong tài tk ngân hàng anh có bao nhiêu tiền?
Anh: Anh cũng không rõ nữa! (lol! tính ăn cướp à)
Vợ: Uhm! Vậy thì lát nữa anh chở em ra ngân hàng chuyển qua tk của em hết nha!
Em lúc này trơ 2 con mắt ra…
Em: Tiền của anh mà, sao lại chuyển cho em?
Vợ: "Cái gì của anh là của em", anh không nhớ câu đó sao? (ụ má! Con này tính làm thiệt à)
Em: Nhưng mà tiền đó anh để dành, lỡ sao này nhà có chuyện gì thì có mà xoay sở chứ!
Vợ: Tiền anh em giữ, ko mất đâu mà lo, mà anh nói là phải giữ lời giờ thất hứa à?
Em: Ờ! Anh chiều em đc chưa!
Móa! Vừa nói xong mà ruột em đau như cắt, nướt mắt đầm đìa… còn em nó cứ cười mỉm sung sướng như vừa mới trúng số vậy. Nhưng em ngu gì mà chuyển tiền cho nó, tranh thủ lấy cớ ra ngoài mua đồ em trốn ra ngoài tiệm net đánh dota tới 1h chiều mới về . Về tới nhà em lén lút nhè nhẹ bước lên phòng ngủ thì em nó đã đợi sẵn trong đó, vẫn cái mặt hầm hầm thấy ghét rồi chuyển sang bài mếu máo:
Vợ: Anh có xem tôi là vợ anh không vậy, nếu anh không muốn tôi ở trong nhà này thì tôi đi cho anh coi!
Vừa nói xong nó kéo vali đã đựng áo quần sẵn tiến ra trước mặt em, em mở cửa ra:
Em: Cô đi thì đi luôn đi!
Em vừa nói xong thì nó lườm em 1 cái, rồi lầm lì kéo vali xuống dưới nhà, vừa ra tới cửa thì em ôm nó lại năn nỉ:
Em: Anh xin lỗi em, em bỏ vali lại đi, anh với em ra ngân hàng, đc chưa!
Em vừa nói xong thì em nó bệu má em rồi hôn mấy cái liên tiếp, rồi tuôn ra một tràng ngọt như mía!
Vợ: Chuyện hồi sáng em bỏ qua đó, anh như vậy mới là chồng em nè, em iu anh lắm
Chuyện nó lấy tiền của em chỉ là màn khởi đầu thôi, sau này nó bắt em trước 6h tối không đc ra đường, buộc em phải từ bỏ đá banh và nhậu nhẹc, muốn đi đâu phải chở nó theo, rồi chưa kể nó lấy tiền của em đi mua áo quần, làm tóc, spa nữa chứ… ngoài ra mỗi chiều tối còn phải phụ nó lặt rau, nấu cơm…
Chapter 6: không đề
Ngày 3/11
Ngày thứ 7 hôm đó, theo lịch làm em được nghỉ buổi chiều. Vợ em ở nhà không biết em được nghỉ, nên em cũng tranh thủ thời gian hí hú với bạn bè chút, liền gọi cho thằng bạn thân từ cấp 2 của em, nó tên là Vạn:
- Thằng chó, mày đang ở đâu vậy?
- Chó cmm! Tao đang ở nhà
- Đi nhậu không, lâu rồi không nhậu thèm quá.
- Haha, mày không sợ đi nhậu về bị vợ chửi à?
- Nó không biết đâu! Mày ở nhà đi, lát tao qua chở.
Em lấy xe chạy qua nhà nó, 2 đứa em tới quán thịt chó ở vùng ven quận 7. Hôm nay 2 đứa bạn thân lại có cơ hội chém gió, xả lòng trên bàn nhậu.
- Mày dạo này sao rồi?
- Sao là sao? Tao vẫn bình thường như mọi ngày.
- Bạn bè lâu năm, có tâm sự thì nói ra chứ giấu trong lòng làm gì? Nói thiệt đi
- Tao nói là bình thường mà, đm mày bị điên à! -- nó chửi em
- Chuyện mày với con Thảo đó, mày định giấu tao tới bao giờ?
- Mày kệ nó đi, đừng nhắc tới nữa!
Nó nói xong mắt nó hoe hoe đỏ. Con Thảo là ex của nó, yêu nhau say đắm 3,4 năm trời vậy mà vào một ngày "đẹp trời", thằng Vạn bắt gặp nó vô khách sạn với thằng khác, tính thằng này hiền nên éo dám làm gì thằng kia, sau chuyện đó thì 2 đứa nó chia tay. Tính thằng này tội, chơi đẹp với bạn bè nên em quí nó lắm, bạn thân mà cái chuyện nó với con Thảo không kể với em, sau này em vô tình mới biết được.
-Với cái thứ như con Thảo thì mày luyến tiếc làm gì, nó không phản bội mày hôm nay thì ngày mai, ngày kia và sau này nó sẽ ngoại tình với thằng khác. Con gái trên đời này không thiếu, không có con này thì có con khác. Quên cái loại đó đi, đừng lụy tình nữa. -- em khuyên nhủ nó
- Nhưng mà tao éo quên được, tao nhớ nó lắm -- nước mắt bắt đầu chảy
- Nhớ thì uống say vô cho tao – em đưa cái ly bắt nó uống rồi lái sang đề tài khác, cho nó quên cái con dâm tiện đó
Hai đứa cứ thế ngồi chém gió trên trời dưới đất tới gần 3h30 chiều thì gần hết mẹ két ken rồi, lúc này cũng ngà ngà say, tính tiền xong em định chở nó về thì bỗn nó rủ em đi massage:
- Ê mày! Đi massage không? -- nó hỏi với em
- Cái gì! Tao có vợ rồi, đi xong về nó cắt tao à! -- em bất ngờ với câu hỏi của nó
- Đm bày đặt ra vẻ làm tốt đẹp lắm, chứ hồi trước thằng nào rủ tao đi chơi gái này nọ!
- Đm hồi đó khác, giờ khác!
- Thôi mày chở tao tới đó đi, mày ngồi ngoài ghế đợi, còn tao vô một mình.
Em cũng chịu cái thằng này, thôi đành kiếm cho nó cái quán HTGĐ cho nó nhanh vậy. Em chạy qua đường Nguyễn Thị Thập, rồi chạy tới quán HTGĐ T.Đ, tới ngay trước của thì khoảng chục em ngồi trên ghế, em nào em nấy da trắng phóc, mặc bộ đầm đồng phục màu xanh da trời, ngắn ngủn từ trên xuống dưới, ngực hở cả phân nửa, nhìn chung ngoại hình cũng đẹp hơn sao với mấy tiệm khắc, hầu hết các em tuổi từ 16-25.
Thằng Vạn nhìn mấy em nó thì mặt hớn hở, chắc lâu quá bí trong người chịu không nổi mới đòi đi, chứ cái hồ chưa cưới vợ, em rủ thì đời nào nó đi. Đúng là cái thằng mặt lờ.
Vào trong tiệm thì thằng Vạn hí hửng chọn em bốc nhất vào bên trong, em cũng kệ cmn. Nói với mấy em nhân viên là anh không có hứng, thông cảm bữa sau anh ghé ủng hộ. Ngồi trên ghế salon, em móc điện thoại ra đang lướt web thì tự nhiên có tiếng lay:
- Anh ơi! Sao anh ngồi đây vậy?
Móa cái giọng Nam Bộ nghe ngọt xớt, làm em giật mình quay sang thì ôi má ơi, một em nhân viên khoảng 18 tuổi, xinh xắn, váy ngắn ngủn đứng cạnh bên, tự nhiên cái cuồng dâm trong người em lại nổi dậy, quên cả con vợ đang ở nhà.
- Anh đợi bạn, có gì không em? -- em nhìn em nó thèm thuồng, muốn đè ra mà phịch
- Anh vô nha! -- em nó nói tiếp
- Ờ! ờ em! -- không cần suy nghĩ, em ok ngay và đi theo em nó vô phòng, còn mấy em nhân viên kia thì nhìn em cười cười, em cũng lạ ở cái điểm này, đáng lẽ ra mấy em nó phải ghen tị chứ!...
Em đi theo nó vào bên trong một căn phòng kín mít, máy lạnh bật vù vù.
Em nó khóa cửa lại rồi nói với em:
- Anh cởi đồ ra đi!
Cái này em cũng không ngại, cởi hết áo quần, nude hoàn toàn 100%. Em nó lúc này cũng cởi hết theo em, bây giờ em được ngắm kĩ em nó. Cao khoảng 1m67, khuôn mặt xinh, da trắng, cặp ngực căng tròn theo kinh nghiệm của em thì có lẽ là bơm, thân hình thì chuẩn của chuẩn, nếu đánh giá tổng thể thì em có nhận xét như thế này: "Em nó ngon hơn Ngọc Trinh! ngon hơn Ngọc Trinh!"
- Anh nằm úp xuống đi!
Em vừa nằm xuống theo lời em nó thì… em nó đã nhảy lên người em ngồi, cái gì cần chạm nó đã chạm, một cảm giác ấm áp sau lưng... ]]>
Còn tiếp
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét